Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay

25-08-2025

web5ngay

Send us a text

NGƯỜI GỬI:  Milk


Em chào thầy và mọi người.

  Em đã đọc rất nhiều bài tâm sự của mọi người suốt cả đêm vì không ngủ được. 

  Gần 6h sáng lại ngồi nghĩ về cuộc sống của mình.

  Năm nay em 25 tuổi nhưng cũng đã có 1 hành trình dài thật sự mệt mỏi với đủ khung bậc cảm xúc. Có rất nhiều những kỉ niệm vui buồn, nhiều khi nhớ lại mà chẳng biết tâm sự với ai.


  Em ở quê, từ lúc vẫn đang ngồi trên ghế nhà trường e đã được làm vài công việc, tối đi bưng cafe, thời gian rảnh lên mạng buôn bán vài cái mail, cái sim. 

  Gần hết lớp 12 thì em bắt đầu tập tành bán hàng online và biết đến thầy, mua khóa học tự làm web, học lập từng cái page chuẩn SEO, tự oder hàng taobao, tự đi chợ đầu mối... Quá trình này em được cởi mở thêm rất nhiều về tư duy và định hướng tương lai. Học xong THPT em tự xách balo 1 mình lên thủ đô học đòi lập nghiệp, chỉ với 1 chấp niệm "Chỉ cần được làm để phát triển bản thân, không chết đói là được". Và có lẽ 17-19 tuổi là 2 năm mà em thấy ý nghĩa nhất cho đến thời điểm hiện tại, bởi khi mục tiêu của mình chỉ có học, mình nhiệt huyết mà lại chẳng áp lực. Và khi vẫn còn là 1 tờ giấy trắng, những dòng đầu tiên trên hành trình lập nghiệp đều rất mới mẻ và ý nghĩa.


  Nhưng tuổi trẻ vẫn là tuổi trẻ, kiếm được chút tiền tự coi mình là giỏi. Em vay mượn thêm rồi mở 1 cửa hàng, không có nhiều tiền nên cứ dùng full marin, gối hàng, xin thuê nhà đóng tiền 3 tháng 1, nợ tiền setup cơ sở vật chất cửa hàng (Nhờ anh em họ hàng mỗi chỗ hộ 1 tí, ai làm gỗ hộ gỗ, ai làm sắt hộ sắt), không những thế mà còn cố góp vốn làm chung 1 cái văn phòng MMO với 2 bạn sinh viên, xong không làm được cũng tan, còn cãi nhau. NHưng ai biết câu chuyện của mình, họ chỉ thấy hào quang tài giỏi, cái ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè cùng chăng lứa khi đó thật sự làm cho con người ta nghiện, càng lỗ càng gồng. 

  Rồi cái gì đến cũng phải đến, thành công chưa kịp đến thì covid đến trước, sau hơn 1 năm mở quán em nợ khoản nợ khổng lồ ở tuổi 20, hơn 400tr bao gồm, tiền hàng, vay lãi ngoài, bạn bè vay mượn hộ. Cái cảnh đi khất nợ từng người, bị chửi, bị dọa nó cũng bình thường, chỉ nhục thôi, nhưng vẫn có niềm tin mình làm lại được. Nhưng cái cảnh về nhà, bị người nhà so sánh "con chó nó còn biết vẫy đuôi" m đi làm bao năm k làm được cái gì còn nợ nần bị người ta chửi!!! Nó có thể làm người ta cả đời chẳng thể quên. Lúc đó chỉ ước, cố gắng làm trả được nợ là tốt, không còn mong kiếm nhiều tiền nữa đâu.

  Sau thời gian dịch, em xin đi làm ở 1 công ty telesale, tối về học làm MMO thanh toán hóa đơn. Nhưng ăn vào bản chất rồi, làm được 1 thời gian học lỏm được chút nghề em lại liều mạng ra ngoài mở văn phòng riêng, lại bài cũ, full margin. Ai vẫn tin tưởng thì vay nốt, lúc đó gặp 1 ông cũng mới mở vp, thuê cái văn phòng rộng nhưng chưa có nhân sự nhiều. Thấy ngon quá mời đi cafe hỏi "a ngăn cho em 1 nửa cho giá thuê nó rẻ, dùng chung kế toán, vận đơn luôn, vừa hỗ trợ nhau làm cho dễ, mà bộ mặt lại đẹp, a cứ bảo em làm thuê cho anh cũng được, bao giờ ổn định thì e chuyển đi. :vvv" Thế mà ông ấy cũng ok. Và lần này cuối cùng cũng tốt hơn, từ 2022 em bắt đầu kiếm được tiền, bắt đầu trả được nợ, mở thêm 1 văn phòng MMO làm về tài nguyên. Vẫn là tuổi trẻ chưa trải sự đời, 2 lĩnh vực đang tốt nhưng lại không hề tập chung phát triển, em liên tiếp lấn sân muốn thử sức cách lĩnh lực khác. Thành lập doanh nghiệp, mở thêm văn phòng đối tác Viettel, mở kdoanh quán cafe, mua xe, xây nhà. Và rất nhanh, khi dòng tiền không còn ổn định, công việc có sự xuống dốc. Từ giữa năm ngoái đến hiện tại em bắt đầu liên tục phải vay mượn bù lỗ, mặc dù đã bỏ đi những công việc không hiệu quả, nhưng tình hình vẫn chưa khả quan. Em bắt đầu cảm thấy sợ hãi, sợ mình sẽ lại nợ, sợ thua, s